Anh ta bắt chuyện với Chu nữ sĩ.Napoleon uy hiếp không thành công bèn chuyển sang dỗ ngọt, lừa dối lung lạc.Ông chủ nhiệm đã nhiều lần thành tâm thành ý giáo dục nhưng anh ta vẫn cứ đến trễ về sớm dù cho đã phê bình, phạt tiền.Ông không phủ định tuyển thủ mà khẳng định trước uốn nắn sau.Đó là cái gọi là “dùng lòng kẻ tiểu nhân đo lòng người quân tử".Như vậy nhân viên cảm kích lòng tri ngộ của bà nên làm việc tận tâm tâm lực.Có khi hai bên tranh chấp hay mâu thuẫn đều muốn hóa giải nhưng không tìm ra lối thoát.Nếu anh có thuộc hạ mà chỉ biết hò hét, hiệu suất công tác của nhân viên không thế nào nâng cao chăng? Nếu như anh nói: "Không cần phải quá sức như thế!" hãy thử xem.Vốn ông lặp lại lời nói của người khác mà lại nói lên ý của mình.Nào "quí tính, đại danh, ngưỡng mộ lâu rỗi, hân hạnh và thời tiết hôm nay dễ chịu”.
