Kẻ ngu nào cũng biết vậy.Sau 10 năm vất vả, ăn uống kham khổ, chúng tôi không có một xu dính túi, mà còn nợ đến nước phải cầm vườn, cố trại.Đối với ông thì trong sòng đời, bị quất nặng tức là được huấn luyện.Chẳng hạn như lần sau ta có muốn chê lòng tốt của ai trước mặt chúng ta, thì ta hãy ngừng ngay lại.Tôi lo vì tư tưởng có ung thư trong bao tử.Trong chương "Làm sao thắng nỗi sợ sệt và ưu tư", ông kể chuyện một bệnh nhân muốn tự tử.Trái tim của bạn cũng thông minh, chẳng kém gì quân lực Hoa Kỳ.Chúng ta đều lo đến chuyện riêng của chúng ta, có thì giờ đâu để phí vào chuyện gia đình Tolstoi.Tôi viết thư xin việc ông chủ cũ của tôi là ông Leon Roach ở Công ty Roach-Fowler và được cử làm lại việc cũ.Tôi xin tiết lộ câu chyện về cô như cô đã thuật với tôi: