Lăn người từ chân tường này đến chân tương kia càng hay.Thì lúc đó họ trốn cả rồi, trốn mất mà không một lời cám ơn! Tôi xin hỏi một câu: "Tại sao bạn và tôi - hay nhà buôn ở Texas trên kia - gia ơn cho người khác có là bao mà lại mong được nhiều người cám ơn hơn Đức Chúa?Thiệt vậy, nước đó chẳng dùng xay lúa mà cũng chẳng dùng xẻ cây được.Ta hấp dẫn cái gì giống ta chứ không hấp dẫn cái gì ta cần.Nếu không sẽ mau quên lắm.Nhưng trước kia nào tôi có suy nghĩ gì đâu, tôi chỉ lo lắng thôi.Nuốt một cục lớn nha phiến rồi có thể nằm dài trên tuyết hưởng cái thú "đi mây" và lên mây luôn.Chúng không gieo, không gặt, cũng không phơi, không cất.000 người mới có một người như bạn! Bà Stapleton nói với tôi rằng phần đông đàn ông hay đàn bà cũng vậy, lại nhờ bà làm cố vấn về vấn đề tài chánh, đều kể hàng giờ các món chi tiêu bao nhiêu để cho bà chép - rồi khi thấy kết quả bà dã ghi trên giấy, họ la lên: "À! Vậy ra tiền tôi đi theo cái ngả đó sao?"."Bây giờ con mới biết lòng yêu nước không đủ làm tinh thần con thư thái trước chết.