Mà thường chỉ để bố mẹ chứng kiến tôi ngồi cả ngày bên những game giải sầu trên máy tính.Bằng cách chung sống với nó và tìm cách diễn đạt nó.Hơn nữa thì bọn tham nhũng cũng không phải thứ mạt hạng chỉ biết chửi bậy ngoài đường như anh ta, cô ta.Máy ảnh thì kiếm được nhưng chụp đẹp thì không rành.Và để trung thực với mình, anh không hướng về nó nữa.Bỏ mặc chúng và rặn những ý nghĩ mới.Mấy con hổ cũng thế.Cảm giác sợ hãi, đau đớn hay tuyệt vọng tột cùng cũng là một khoái cảm.Nhưng họ lại cho đó là một ảo tưởng trong cái xã hội này.Cho chuông báo thức kêu, thò tay tắt.
