Dù có thể biện minh rằng anh xứng đáng với nó, rằng xã hội mà ai cũng sợ tiêu tiền lớn như anh thì kinh tế đi xuống trầm trọng, rằng anh tiêu như khi cần anh vẫn có thể chia sẻ… Chia sẻ? Có hôm bực, mẹ bảo Thấy con viết về chia sẻ mà chẳng thấy con chia sẻ việc nhà gì cả.Sách phôtô, giấy rất dễ cháy.Cũng không được đọc truyện nữa.Và trong những thời điểm đó, bạn thường làm ra thơ.Hãy để họ nói Những điều không sáng tạo.Để sống cho xong đời.Chạy đi mua thì không có hứng.Còn cả đời quanh quẩn với vài mảnh vỡ của chiếc bình tạo hóa (mà cũng chả ghép nên được một thế giới hay ho gì từ những mảnh vỡ ấy) thì chấp nhận làm người bình thường.Nhưng bác nói: Bật dậy nào.Tôi đèo mẹ đi, cố tình lắc lư xe cho mẹ thấy là tôi bực bội.
