Họ không bị đòi hỏi làm những người mở đường nhưng họ cần là những người dám phá bỏ sự trì trệ của mình.Chẳng có gì để thấy xót thương.Chụp đèn bằng sắt sơn màu tím ngoài trắng trong.Mày hóa thành mồ hôi, thành máu để rịn ra?Nếu quên, anh sẽ không bao giờ thèm viết cho họ nữa…Hơi tiếc là tớ quên đem kính, nhìn người và bóng cứ nhoè hết cả.Chúng không bao giờ dám oán bác nếu chúng lỡ sa ngã trong thời gian bác nghỉ ngơi đó.Trước lúc bác tôi xuống, mẹ tôi lên, thì tôi xuống.Chúng ta luôn bị lừa và phức tạp hóa vấn đề (như một sự vô lí một cách hợp lí của đời sống) bởi ngôn ngữ và những cái tên.Có thể thanh minh rằng mình không chạy thì kẻ khác cũng chạy? Không đúng.