Chỉ còn dòng máu là hoang dã.Họ muốn sống một đời sống bình thường và muốn bạn cũng sống thế.Chỉ vòng vo luẩn quẩn thế thôi, là đời.Người lao động nghèo luôn khổ nhưng không phải lúc nào họ cũng cảm thấy bi kịch.Trú ngụ trong ấy là đàn cò.Nó vẫn còn hoang dã.Và họ chấp nhận chúng như một tất yếu khách quan.Và đem năng lực của ta đi xa hơn.Cũng không bực bội, bực bội sẽ không làm tiếp được, nhưng quả là tiếc cái công gõ, mắt thì đau mà thời gian gõ lại không có nhiều.Mà tuổi trẻ thiếu nhận thức thì hay phá bỏ sạch trơn chứ không đào thải có chọn lọc.
