Những thành quách đền đài đã biến mất, chỉ còn lại những phế tích đổ nát và vắng lặng.Chờ cho mọi người yên lặng, Arkad mỉm cười một cách độ lượng trước sự đùa cợt đó, rồi nói:Ở cuối hàng là một người mà các ông gọi là Tên cướp biển.Đó là Dabasir, người buôn lạc đà ở thành Babylon và cũng là chủ nợ của anh.Cuộc sống của ông vẫn cứ thế trôi qua, nhưng dường như càng ngày ông Nana-naid càng sốt ruột trông đợi ông đi bán về.Tôi không muốn để vàng nằm im trong túi, cho dù tôi cũng rất sợ gặp phải những rủi ro, bất trắc.Ông có đồng ý với tôi như vậy không?– Tarkad vừa đáp vừa nhìn cái đùi dê ngon lành đang bày ra trước mặt hai người.Theo số liệu được ghi lại, chúng cao khoảng 48 mét, tương đương với chiều cao của một tòa nhà gồm 15 tầng ngày nay.Bà Sira nhìn tôi chằm chằm như đang suy nghĩ một điều gì.
