Nhằm chuẩn bị kĩ càng hơn cho bạn để đón lấy “ cuộc oanh tạc” khi nó sảy ra, tôi muốn chia sẽ với bạn một câu chuyện thú vị này.Hôm nay tôi xin ca ngợi Socrates – vì tôi nhìn thấy gương mặt thô kệch của ông lúc ông đứng ở nơi cuối cùng của đường ray được gọi là thất bại, ngước mắt nhìn lên trong những khoảnh khắc dường như vĩnh cửu, trước khi ông uống chén thuốc độc mà những kẻ hành hạ ông đã bắt ông phải uống.Tôi cảm thấy xấu hổ khi không thể thực hiện “giấc mơ của người Mã Lai” mà toi đã gợi ra cho họ!Có quá nhiều người lẵng phí năng lực của mình để trông đợi kết quả,thay vì chăm lo nguyên nhân”.Dù bị ông bà và cha tôi đánh đập và la mắng, mẹ vẫn cứ nhẫn nhục và phục tùng họ.Tôi không tin là bạn có thể tìm ra những người thành đạt mà chưa từng kinh qua thất bại.Một đặc điểm mà ai trong số này cũng có, dù làm gì đi nữa.Hình như người ta tin rằng, nếu nguyền rủa và bang bổ lúc thất bại, sau ngày bạn sẽ có tiềm năng để trở thành người chiến thắng vẻ vang.Dù bị ông bà và cha tôi đánh đập và la mắng, mẹ vẫn cứ nhẫn nhục và phục tùng họ.“Ông phải làm cha của nó”.
