Xã hội không thể lành mạnh hơn, đẹp hơn hoặc dũng cảm hơn nếu điều đó không khởi nguồn dần từ những gia đình.Bình thản và mệt mỏi.Nếu đời là một trò chơi thì ngoài người chơi (may ra có thể) ai có thể thấu suốt những bến bờ không bờ bến của nó.Đến nơi ở hiện tại thì mấy năm mà không biết ai là hàng xóm.Và tiếp tục động não để vờn mình một cách thi vị nhất.Thi thoảng nó đem đến những tổng kết thú vị.Hót nhiều cũng không hay lắm.Cái khác ở đây cứ để mập mờ như vậy vì khó định nghĩa.Bác gọi điện giục xuống rồi đấy.Cũng có lần vụt nhưng với da thịt nó thì chỉ như muỗi đốt gỗ.