Hai đứa nhỏ ấy làm cho tôi vui nhiều hơn là tôi đã làm vui chúng.Rồi tôi qua giúp một công ty bảo hiểm nhân mạng, vẫn để cho Thượng Đế dắt dẫn.Càng trông họ, tôi lại càng nhớ những năm sung sướng đã qua.Nhưng tôi cũng biết thêm rằng những câu vè tầm thường đó là tinh tuý của đức tính khôn ngoan, lịch lãm cổ truyền, từ ngàn năm trước.Nó cũng như cái kính máy chụp hình; vì nó hư nên hình ảnh của mọi vật đếu hư hết, chứ thật ra, vạn vật có gì khác đâu.Ông nói: "Kẻ nào giữ được tâm hồn bình tĩnh giữa những đô thị huyên náo thời nay kẻ đó sẽ không bị bệnh thần kinh".(Trước kia tôi thường phí một hoặc hai giờ để lo lắng than thở mà chẳng ai biết được một cách rõ ràng vấn đề đó khó khăn ở chỗ nào.Tôi nhận thấy trước kia tôi đã khùng.Bệnh tôi nặng đến nỗi không dám nói thiệt với người thân trong nhà.Hồi đó, ai hơi chỉ trích ông là ông phật ý, nổi nóng ngay.
