Dì tôi bị ung thư vú và tôi là người chăm sóc dì suốt bốn năm.đúng là tôi cũng có những linh cảm, nhưng tôi không chắc mình có nghe theo nó hay không.Đúng vậy, những kỹ thuật này hiệu quả đến nỗi mà đôi lúc người ta cứ tưởng như người may mắn được định sẵn cho số mệnh sống một cuộc đời có phép màu phù hộ.cũng dễ dàng tưởng tưởng mọi việc khác hoàn hảo.nói một cách khác, 64% - tức gần hai phần ba – số người được hỏi dứt khoát khẳng định mình là may mắn hoặc không may.mọi chuyện thật tuyệt diệu, còn hơn tôi mong đợi nữa.trong buổi phỏng vấn lần đầu với Patricia, tôi yêu cầu cô giải thích xem cô cảm thấy như thế nào khi nếm trải vận rủi: “tôi nghĩ, “ôi lạy Chúa, lại thôi nữa rồi”.Kịch bản đầu tiên dựa vào một bài báo tôi tình cờ đọc khi bắt đầu công trình nghiên cứu của mình.Tôi có nhiều cách đối phó với vận rủi của mình.tôi bắt đầu chú ý đến trực giác thực sự.