Vì vậy, họ coi trọng biểu hiện đó hơn cả.Việc này đơn giản giống như hỏi một ai đó ở bữa tiệc về nơi anh ta sống.Khi người đưa thư đến, tôi xé vội chiếc hộp lấy sách ra và hổn hển chỉ cho anh ta phần mục lục.Đừng vội phân tích điều đó một cách ngu ngốc nếu người cùng ôm bắt đầu vỗ vào lưng bạn.Ôi… tốt quá, ừm, được, thật là tuyệt.Tôi dã nghe thấy một ai đó nói, Cách đó thật là hay.Tôi thì bối rối cho đến khi Cohn nói, Đúng đấy, đúng là cái mà chúng ta muốn.Sự từ chối của bạn đã giáng một đòn vào tính tự trọng của anh ta.Những người lịch sự này gọi đó là meishi.Khi chúng tôi rời nhà hàng, tôi tưởng tượng anh ta là một đứa trẻ đang bò quanh nhà, trên người chẳng mặc gì ngoài chiếc bỉm có đeo chiếc điện thoại di động gắn một cục pin lớn an toàn.