Nhưng những thứ đó hơi hiếm.Lúc đó bạn đang dọn khăn trải bàn.Cứ cho sự hỏng hóc trong tâm hồn này không phải do chính họ tạo nên mà do tự thân bạn là một phế phẩm dặt dẹo của tạo hóa.Thế rồi chưa đến nơi đã lủi thủi đi về.Hình như mắt tôi rơm rớm.Cũng có người trong số họ rất tự tin rằng mình hiểu hết, biết hết.Chỉ vòng vo luẩn quẩn thế thôi, là đời.Dần dà thì bạn cũng dung hoà được một phần.Tự giác làm một số việc.Không phải là giáo huấn, chỉ ra chân lí hay giác ngộ cho quí bà nọ.
