Ý muốn đó có nhiều tên.Đừng khoe khoang gì nhiều về việc đương làm và đừng tỏ vẻ buồn bả, đau đớn về nỗi hết thảy người đời không biết sống cho ra sống, và nhất định bỏ phí biết bao thì giờ mỗi ngày.Trước khi tới bến xe, bạn phải kéo nó về có tới bốn chục lần.Thế thì tại sao bạn không chịu bỏ ra một chút công săn sóc cái bộ máy tế nhị hơn là trí óc, nhất là khi chẳng cần nhờ ai giúp sức cả? Tôi muốn bạn dùng thì giờ đi từ nhà tới sở để làm công việc thuộc về nghệ thuật sống đó.Trong cái xứ sở của thời-gian, giàu nghèo cũng như nhau, khôn dại cũng như nhau.Nếu viên chức ấy muốn sống đầy đủ thì phải thu xếp trước công việc mỗi ngày.Mặc dầu vậy, bạn vẫn tán thưởng bản đó.Mặc dầu vậy, tôi vẫn phải viết vì cần phải viết.Sự mong mỏi mà không được thoả mãn có thể làm cho y luôn bứt rứt.Có một bộ óc biết tuân ý ta thì nên lợi dụng nó một cách tối đa.
