Thường thường trong những dịp long trọng như vậy, tôi mướn anh hầu bàn Emile lo toan giúp tôi.Người hiến binh đáp bằng một giọng từ tốn: - Phải.Có một hồi mà một khách hàng chỉ trích hãng tôi như trên kia thì tôi đã phát điên rồi.Tiểu thuyết gia đí gởi trả lại một bức thư và thêm vào: "Chỉ có sự ngu xuẩn của ông mới ví được với sự thô lỗ của ông thôi".Và ông không bao giờ quên chuyện đó hết.Cha ngửng lên, giọng bất bình hỏi: "Cái gì?".Kha Luân Bố đòi cho được cái danh là: "Đề đốc Đại Tây Dương và Phó vương ấn Độ".Sau khi cân nhắc kỹ, một cách chân thành và vô tư, tôi phải kết luận rằng cháu Joséphine còn giỏi hơn tôi khi tôi bằng tuổi cháu, mà tôi phải thú nhận rằng như vậy không phải là một lời khen cháu đâu.Trước khi rầy nó, xin bạn đọc bức thư sau này của văn sĩ Livingstone Larnod.Đứa nhỏ thích bắt chước má nó lắm.
