Tiểu thuyết đó là cuốn Aurora Leigh mà tác giả là E.Bạn bị "nhốt trong châu thành" bạn thích du lãm ở đồng quê, thích nhận xét đời sống của muôn loài? (tiêu khiển đó làm mở mang tâm hồn người ta).Hôm đó, bạn không bỏ ra 45 phút để sửa soạn đi ngủ.Bạn sẽ nhìn kỹ từng nhạc cụ một và nghe thanh âm của nó; bạn sẽ biết một vài nhạc-cụ của Pháp khác của Anh ra sao, sao nhạc công này lãnh lương cao hơn nhạc công kia, mặc dầu nhạc cụ của họ không phải là thứ khó chơi như đàn vi-ô-lông.Đó không phài là lời khuyên của tôi, mà là lời khuyên của những người khôn nhất, thực tế nhất ở đời.Nếu người ta bảo bạn chỉ chỉ tên những nhạc cụ dùng trong khúc đầu bản hòa tấu C thấp thì chắc bạn chỉ không được.Nhưng quả là tôi có đọc, chứ không phải là không.Sự thật là không có con đường nào dễ dàng cả.Mà cũng không ai lãnh nó nhiều hơn hoặc ít hơn bạn.Nhưng dù giàu đến bậc nào, bạn cũng không thể mua lấy được một phút.
