Ăn sáng xong, bạn ra trông hàng giúp bác một chút trước khi về.Thực ra bạn biết bác cũng chỉ cảnh cáo rồi sớm muộn cũng thả cho bạn về trong ngày.Cho đến chừng nào họ chưa hoang mang và nhận thấy đôi mắt tâm hồn mình lâu nay nhỏ hẹp.Tôi hơi chờ xem mẹ có ngã giá cao hơn không.Tôi bảo vâng, chắc họ chế tạo thế nào để có cái mùi chữa bệnh gì gì.Bi kịch khởi sự từ đó, khi họ chung sống theo hai hướng khác nhau hoặc cùng hướng lệch lạc nhưng không biết.Họ nhìn vào sự bỏ học, sự dậy muộn, sự vụng về, lờ đờ trong nhà của bạn.Cũng có cớ để thôi viết.Và với nhiều người, học không có gì ngoài nghĩa đến trường và ngồi vào bàn.Cũng vì thế mà bi kịch ngày càng nhiều.
