Như vậy chắc chắn Đại tướng đau chỉ vì lo nghĩ, cảm xúc mạnh quá, thần kinh kích thích quá nên khi hết lo, lại vững bụng, vì công việc đã hoàn thành ông bình phục lại ngay.Rồi thì sao? Khi ông Lincoln nghe người ta mách, ông bình tĩnh đáp: "Nếu ông Stanton bảo tôi là một thằng điên thì có lẽ tôi điên thật.Gặp một kỳ thi, tôi thức thâu đếm để căn móng tay, sợ mình sẽ rớt.Riêng tôi, tôi thấy khó, khó ghê.Có lần, một ông phó giám đốc bắt tôi đánh lại một bức thư dài, nhưng tôi không tuân lệnh.Trước hết, nếu có thể được, xin bạn rán lựa nghề mà bạn yêu.Nhưng bà muốn sắm màn và ít đồ trang hoàng khác cho nhà cửa được sáng sủa nên đã đi mua chịu những món ấy ở tiệm tạp hoá Dan Eversole.Vài bạn đọc chương này chắc bĩu môi nói: "Không có gì vô lý bằng cả đoạn khuyên nên chú ý tới người khác ấy.Ngày hôm nay tôi chăm nom đến thân thể tôi.Bà rụt rè ngỏ ý đó với người bán hạt dẻ ngào đường [41].