Nghe một lúc, tự nhiên bạn đứng dậy bước xuống cầu thang.Bác vừa thoăn thoắt gói vừa bảo Thấy số bác khổ không.Và dù thế nào, nó vẫn toát ra sự vô thức trong hoạt động viết có ý thức.Có điều, khi trực tiếp đối diện với những sự thật phũ phàng đã lường trước, dù chỉ nhỏ nhoi như sự thực này, trái tim tôi luôn bị tổn thương.Vậy thì thuyết phục bác lần nữa nhé.Bạn nói cho bạn vài năm tự quyết, tự tìm tòi rồi bạn sẽ không ăn bám nữa.Hãy làm một chút miêu tả về âm thanh phố xá.Lần vỡ đầu tiên là hồi bạn chừng 6 tuổi, hạnh phúc với tuổi thơ.Nhà văn chợt không muốn thoát khỏi nó.Bạn bỏ một buổi bấm huyệt để viết.