Tôi khóc cho những thất vọng lớn đầu đời.Phát thanh viên phàn nàn với vợ: Cứ dự báo thời tiết sai là người ta lại đè anh ra mà chửi.Bạn thực hiện nó trong lúc chờ đợi cái sẽ phải đến.Mẹ khóc vì đau nhưng cũng nhẹ đi thôi.Hơi buồn cười, bị hại cần sự tha thứ của bị cáo.Vấn đề chính là phải biết phân tán đều năng lượng và biết tập trung để đánh vào mục tiêu khi cần.Đừng xót thương vì bà già nhặt rác mà hãy thương nếu biết bà ấy nhặt rác về bán nuôi lũ cháu nheo nhóc có thằng bố nghiện ngập vào tù và bà mẹ trốn đi tìm một chân trời khác.Mà nô lệ thì khó mà không giống chủ.Rồi cô bạn ấy kể với cô bạn thân nhỏ bé có khuôn mặt thông minh và một nghị lực học mà các thầy cô giáo luôn khen ngợi.Cũng có cớ để thôi viết.