"Họ keo bẩn lắm, vô phương kể.Mà có lẽ bây giờ tôi vẫn còn thích nữa.Vậy mà ông nói: "Tôi sẽ đổi hết cả tài nghệ, tác phẩm của tôi để được cái êm đềm biết rằng, tại một nơi nào đó, có một người đàn bà lo âu vì tôi về trễ bữa".Ông gợi tới một tình đáng kính và rất trong sạch, tình con yêu và kính mẹ.Càng tranh biện thì viên thu thuế càng lỳ.Đoạn đó trích trong cuốn "Luyện tinh thần" của giáo sư James Harvey Robinson:Tóm lại, cái quan hệ tới mình nhất thì họ để lại sau cùng và xét toàn thể thì thư đó khêu gợi sự phản đối hơn là sự hợp tác".Bà đòi có nhiều vàng, sống một cuộc đời sang trọng, còn ông thì cho giàu có là một tội lỗi.Ông Young chỉ bảo, đề nghị, tuyệt nhiên không truyền lệnh.Có lẽ độc giả tự nhủ rằng có nhiều chỗ bà phàn nàn cũng đáng.
