Tôi khóc vì tôi thích yên ổn chứ đâu muốn đấu tranh.Bỏ qua một số tiểu tiết, bạn thấy cái háng nhức và cái chân trái không duỗi thẳng được khiến bạn đánh mất thú vui hiếm hoi là tung tăng trên sân bóng.Vì những cơ hội mới có thể coi là may mắn này, và sắp viết xong nên lòng chắc thoải mái hơn chút ít.Mọi người gọi: Ngheo! Ngheo! Tôi không đáp.Dù sao, đó cũng có khía cạnh của xu hướng phát triển không ngừng.Bạn hát hoặc tiếng động cơ của bạn át đi âm thanh phố phường bủa vây.Đúng là xã hội này có những cái ai cũng giống ai nhưng đầy cái chả ai giống ai cả.Bạn sẽ đứng trên ngọn dừa kia, nhìn ra mặt biển đầy tàu bè kia.Để trẻ con bớt dần phải khóc.Chúng trở thành một thói quen của tiềm thức, được tiềm thức lau chùi và tự động bật lên hàng ngày.