Thế là vô số bịch nylông nước được ném xuống tầng dưới.Không biết thanh minh thế nào.Và những con người có lương tâm, được sự hỗ trợ của âm vang ấy cũng sẽ dũng cảm hơn, bớt buông xuôi, cả nể, chán nản hơn.Nó bộc lộ dồn nén một chút, mọi người chắc đều khó chịu nhưng chịu được.Phải ăn để bác không hỏi: Sao thế? Và còn để lấy sức viết.Ăn xong lên giường nằm.Ông hãy trả lời có hay không.Em bảo thế thì con phải gọi điện về.Và lúc nào anh cũng phải vừa hy vọng cho tương lai sáng lại trong bầu trời u ám, vừa chuẩn bị chứng kiến những người thân lần lượt bị sát hại… và cái kết khá hoành tráng cho anh là hứng trọn một băng đạn khắp người.Mẹ thì độ này da sạm đi.