Cả hai đều không biết những tác động tưởng chừng nhỏ nhặt và dai dẳng ấy có thể giết chết bạn.Diễn biến tâm lí có vẻ như thế.Tôi lại quên lũ ý nghĩ xếp hàng chờ đến lượt rồi.Bác gái nằm giường đối diện cũng dậy.Cái đó phải tự do chứ ạ.Dường như bạn đang trôi trong dòng âm thanh.Và tôi ảo tưởng có thể cải tạo cuộc đời (có phải chỉ mình tôi ảo tưởng đâu).Chưa có gì để không thích.Thấy những tờ giấy rách thòi ra khỏi cuốn sách vừa xé và vừa gấp lại.Bây giờ đến tiết mục bể sục.
