Chúng ta không bao giờ có thêm chút thì giờ nào đâu.Bạn không thể nghiến răng khi đọc Anna Karerian (tiểu thuyết của văn hào Lev Tolstoi - Nga).Tôi biết có những người cứ đọc, đọc như người ta uống rượu.Từ sở về nhà bạn có cảm tưởng mệt nhọc đó (ý muốn nói ở sở ra, bạn không thấy mệt nhọc gì cả và bạn mệt không phải vì việc làm mà vì tưởng tượng).Không có gì giản tiện hơn.Browning, viết bằng thơ, và chứa nhiều chất thơ cực đẹp.Tôi chắc chắn có nhiều người rất tốt, nếu bắt buộc lựa chọn trong hai điều, một là đọc tập "Thiên đàng đã mất" (tập thơ của Milton - người Anh kể về tổ tiên loài người phải đày xuống cõi trần.Thật ra, khó tưởng tượng được trạng thái tinh thần của một người đọc xong tập tạp bút của Hazlitt mà không muốn đọc ngay một vài bài thơ nào rồi mới ăn cơm.Bước đầu nên rất chậm, có thể chậm một cách quá đáng nhưng phải rất đều đặn.Thưa bạn, tôi nhiệt liệt lập lại rằng tôi viết cho bạn đấy.
