Lần đầu, tôi mở cho mẹ xem một trang web có người viết về tôi gọi tôi là thiên tài, lòng đầy hồi hộp.Bác đi chứ? Không! Bác còn nhiều lí do lắm.Tắm vù cái rồi đèo thằng em vào bác.Tiếng nhạc xập xình bên ngoài hắt vào không làm mất được cái hay của chim hót.Vừa đi đá bóng về buổi chiều, bác hỏi: Hôm nay cháu có đi học không.Chỉ là những cái theo qui luật, cơ sở nào đó, sẽ đến.Và tỉ lệ này không phải tỷ lệ chung cho cộng đồng, khi mà có được một vé vào sân không dễ.Tiếc là không còn gỉ mũi để ngoáy.Nó bảo: Người ta không thích mách thì thôi.Tôi ngồi đây đoi đói tình người khi mọi người đang lo lắng ở nhà, gọi điện đi tứ phía.
