Sợ mất mát, sộ bị tổn thương, sợ thất bại, và vân vân; nhưng nói cho cùng, tất cả mọi sợ hãi đều là sợ chết – tự ngã sợ bị hủy diệt – mà thôi.Dường như không thứ gì là như vậy cả.Không còn đường lui nữa.Căng thẳng phát sinh ở các bộ phận khác nhau, và toàn bộ cơ thể co rút lại.Hãy lưu giữ phần nào chú ý vào bên trong, chớ để cho nó trôi đi hết.Chẳng hạn, mỗi lần lên xuống cầu thang trong nhà hay nơi làm việc, hãy chú tâm thật kỹ vào mỗi bước chân, mỗi động tác di chuyển, cả đến hơi thở của bạn nữa.Chỉ có cái tốt ở mức độ cao hơn – nó bao hàm cả “cái xấu” nữa.Tình hình này cũng giúp bạn tiếp cận các xúc cảm của mình.Sau cùng, áp lực đau khổ gây ra bởi sai sót hiển nhiên này buộc ý thức phải giải trừ sự đồng hóa với sắc tướng và thức tỉnh để bước ra khỏi cơn mơ sắc tướng, bước ra khỏi tuồng ảo hóa.Nhưng đừng vội trả lời ngay các câu hỏi này.