Khi hắn không lựa chọn khinh bỉ đồng loại, hắn cần sự tha thứ của họ.Định dừng viết thì lại có chuyện.Giữa những khoảng ấy là thời gian trống.Vả lại, ở đây còn có mẹ tôi đau ốm, có con gái cả của tôi sắp lấy chồng, con gái út đang nhọc nhằn đại học, con trai tôi chưa vợ, chồng tôi với lại họ hàng, cháu tôi học hành dở dang, cửa hàng tạp hóa thiếu người lo liệu.Như thế sẽ khổ nhưng sẽ giữ được tử tế.Có lẽ đó là một thời điểm mấu chốt để yên tâm ra đi.Là người làm bạn mệt nhất nhưng cũng là người bạn muốn thôi mệt nhất.Tôi hơi để ý anh chàng, chắc lớn hơn tôi độ dăm tuổi, xử lí cái vỏ kẹo thế nào.Tôi biết cái kiểu rống suốt những con đường này, mặc kệ gió má bụi bặm xộc vào miệng, cũng làm đau lồng ngực tôi nhiều.Nhủ cố nhớ mà viết lại những đoạn thú vị.
