Còn lý trí, nó chỉ giữ trong đời ta một chỗ nhỏ nhoi.Không có gì xảy ra tới thân thể, tâm hồn ta mà không đi qua bộ óc của ta, ta thấy vui hay buồn cũng nhờ óc, nên kiểm soát trí óc là việc quan trọng nhất.Y là một thành điên huênh hoang phát ghét, tìm được cái gì là xúc động đến nỗi bất mãn vì thấy sao cả thế giới không xúc động như mình.Điều đó rất dễ chịu và làm cho ta bình tĩnh, yên vui.Bước đầu nên rất chậm, có thể chậm một cách quá đáng nhưng phải rất đều đặn.- Vâng, bất kỳ cái gì cũng giản dị như vậy.Bạn bảo bạn không biết chơi dương cầm, không biết chơi vi-ô-lông và tới băng-giô cũng không biết gảy, tóm lại, chẳng biết chút gì về âm nhạc cả.Bạn lựa một thời đại hoặc một đầu đề, hoặc một tác giả thôi.Và có thể thoả mãn lòng khao khát hiểu biết của ta mà không cần đến văn chương.Người ta có thể 8 giờ dắt chó đi chơi mà suốt thời giờ nói là để dạo mát óc cứ phải suy nghĩ về việc 9 giờ 15 phải đọc sách, phải về sao cho khỏi trễ như vậy còn hứng thú gì nữa?