Có lẽ tôi sẽ kiếm chút gì ăn.Cảm thấy thế gian hoàn toàn lãnh lẽo.Nhưng có lúc bạn phải chọn lựa nghiêm túc và khắc nghiệt.Cái giá cắm bút dựa lưng vào tường, cái bàn kê sát tường, đối diện với bạn.Lại nhớ đến cuốn Vua bóng đá của Azit Nêxin.Với không ít uẩn khúc của chung một thế hệ.Ăn, ngủ, xem tivi, đọc, thi thoảng vào mạng, viết, gõ, đá bóng càng ngày càng ít.Nhưng người xem lại trầm trồ: Ồ, một kỷ lục, suốt đời nó chỉ ăn canh.Thi đại học nhiều người giỏi vẫn trượt thẳng cẳng con ạ.Và có thể những kẻ hèn không chịu bắt chước lúc tốt lại nhè lúc xấu mà noi theo.
