Thằng em ngồi bên phải tôi.Ở Tây hay ở Ta đều thế cả.Từ bé bạn đã khó chịu nhất với việc cứ bị sai đi mua thuốc lá mời khách trong khi lúc nào cũng bảo trẻ em đừng này đừng kia, cái này có hại, cái kia có hại.Tôi tụt quần và buộc khăn tắm vào.Đến gần nhà, đường tắc, cổ động viên quá khích nhảy ra lòng đường chặn ô tô buýt.Lần sau thì có lẽ họ không tha vì nói đúng quá, chả chừa ai ra.Bạn cũng đã khá quen với sự ngộ độc âm thanh.Dù gì thì các vệ tinh của bác cũng khó biết hoặc biết cũng khó nói.Ý nghĩ vẫn dồn dập nhưng chả mấy khi chọn được cái nào ra hồn hoặc thỏa mãn với sự lựa chọn ấy.Tôi ngồi đây, chẳng làm gì cả, chẳng bán mua gì cả, tôi đợi cô tôi.
