Họ sống bên nhau, như để trả một cái nợ tiền kiếp cho nhau vậy.Nhưng, cháu thử nghĩ giá làm như vầy, có phải khôn hơn không?.Tại sao ư? Thì đây! Ví dụ bạn thắng đối thủ của bạn một cách rực rỡ và tỏ cho người đó thấy rằng y là một người ngu.Câu phương ngôn này của họ phải được dán trong nón chúng ta đội: "Người nào không biết mỉm cười, đừng nên mở tiệm".Và nếu chúng ta không cẩn thận, thì khu vườn này không còn lấy một cây.Một người làm công già rưng rưng nước mắt nói rằng, ngày hôm đó là ngày sung sướng nhất của ông từ hai năm nay.Ông này thích lắm và chắc tự nghĩ: "Người này trẻ tuổi mà biết trọng tài ta như vậy, tất phải là người thông minh".Anh em chắc hiểu rõ rằng con nít mà đem quảng cáo quá, chỉ làm hư chúng.Và chị xứng đáng thiệt.Luật đó là: "Luôn luôn phải làm cho người cảm thấy sự quan trọng của họ".
