Nếu không hoạt động, thì dù có thu thập, phân tích sự kiện cũng chỉ là công dã tràng mà thôi.Nhiều người mệt tới nỗi lăn ra ngủ, không kịp ăn.Ông Thomas Edison hiểu điều đó, nên khi chết, ông để lại 2.Trong cuốn "Loài người sống bằng gì?", Ông nói: "Vì là y sĩ, tôi có cái vui thấy sự hoạt động chữa được người mắc bệnh thần kinh chân ray run run, tê liệt.Lúc ngồi ôn lại những hành vi trong tuần, tôi thường thấy khổ sở lắm.Tôi lo lắng quá, mỗi ngày một thất vọng thêm, không biết phải làm sao đây.Chính nó đã gây ra nhiều sự đau khổ hơn bất cứ trận chiến tranh hay bệnh thiên thời nào trong lịch sử trái đất này.Ngay đến nay, tôi vẫn sung sướng đã được nằm tĩnh dưỡng trong một năm,vì đó thực sự là một năm hạnh phúc và hết sức hữu ích.Tôi cũng buồn vì một cái thẹo xấu xí nằm ngay giữa trán do tai nạn xe hơi nữa.Từ lúc đó tôi không cất chân được nữa.