Có thể chúng đi ngược lại với lí tưởng của ông nhưng có ai biết lí tưởng của ông là gì đâu.Chị út là người bạn học lớp một với tôi.Nhưng mà các cậu vốn ưa cảm hứng tự do hoàn toàn.Chà, ông anh này cũng không đến nỗi phong kiến như vẻ lừ đừ của ông ta.Đã bảo nó chấm dứt quan hệ với mấy con mụ ở nước ngoài nhưng chắc gì nó biết nghe.Cá nhân bạn dần dần hiểu ra điều đó.Vậy phải chăng tất cả đều có bản chất nhưng chưa tìm thấy hoặc chưa định nghĩa nổi mà thôi? Đôi khi chúng ta thử dùng một định nghĩa chung chung cho đời, nghệ thuật, người, vốn là những thứ gì đó hết sức chung chung: Phong phú.Em biết tính cháu không thích đến ở nơi lạ.Lúc lúc mới thấy tiếng rú lạc lõng.Các anh chị chưa bao giờ dám thế.