Ta cảm thấy quá mệt mỏi và bất lực.Thế thì anh không dám.Bụi làm xỉn đi con đường nhựa xanh mới coóng.Tôi nói: Con mèo ở trên này rồi.Nhưng dần trải qua những thái độ của họ tôi biết họ là những nguời tự làm chủ cuộc đời mình và họ vẫn thấy sống còn đầy ý nghĩa.Dưới cái chân đế vuông đó lại là bốn cái chân nho nhỏ như cúc áo sơ mi, dày chừng gấp đôi.Đầu tiên là một cuốn sách tiếng Anh dày vài trăm trang.À, đấy là tôi đang nói về những người không có tâm.Hơi tiêng tiếc không tập từ mấy tháng trước.Muốn hiểu truyện này nếu không quá thông minh thì phải động não nhiều đấy.