Tôi thường tự hỏi từng người quen tôi gặp sẽ phản ứng gì khi đọc những điều tôi viết.Thầy có vẻ tốt nhưng nhu nhược.Bác bảo: Bao giờ có cái bằng, lấy vợ thì bác mới cho về.Cũng chẳng nhớ được nhiều.Phần còn lại của cái đèn… À quên, cái xương sống đèn màu đen.Giữa guồng quay, con người ai sẽ dừng lại và dành thời gian cho nhau.Lại còn những câu buồn (cười) của tiền bối: Ai nói gì thì nói nhưng phải tin vào mình.Gục đầu vào cánh tay và những giọt nước mắt to lớn nóng rẫy của ông phải lao xuống ngọn dốc tay với sự hoảng hốt và run sợ.Gieo hành vi gặt thói quen, gieo thói quen gặt tính cách, gieo tính cách gặt bản chất.Cũng không phải điệu cười sảng khoái rồi.