Có những người không bao giờ nhận ra hay không muốn nhận ra chân giá trị của hạnh phúc.Hạnh phúc là biết cách chế ngự cái tôi và cái của tôi khi cần thiết.Rose tự hỏi: "Tại sao những người gần gũi với mình lại dường như quá xa cách và khác biệt với mình?" Những suy nghĩ này ngày càng lớn dần trong tâm trí Rose khiến cô cảm thấy ít thoải mái hơn bên gia đình.Nhưng có những sai lầm mà bạn nghĩ là mình không thể còn cơ hội để sửa chữa, khắc phục được.Giống như một người sẽ ngừng không than phiền về một đôi giày chật của mình nữa - cho đến khi anh ta chợt nhìn thấy một người không còn chân để đi giày.Có những người không bao giờ nhận ra hay không muốn nhận ra chân giá trị của hạnh phúc.Suy nghĩ đó làm anh nhẹ lòng, anh ghé qua nhà người bạn thân mượn ít tiền rồi vui vẻ về nhà như chưa hề có chuyện gì xảy ra.Nếu những mục tiêu đặt ra quá cao, không phù hợp với khả năng của một người, đôi lúc chúng sẽ càng khiến cho người đó thêm buồn phiền, chán nản và làm tăng sự không hài lòng với bản thân mình.Tuy nhiên, những ai yêu thích và biết trân trọng những gì mình đang có thường cảm thấy hạnh phúc nhiều hơn so với những người có nhiều những vẫn không hài lòng.Ngay cả trong công ty, nơi bạn làm việc, bạn cũng ít có thời gian tiếp xúc với những người ở bộ phận khác, hay những người bình thường, như người dọn dẹp, vệ sinh văn phòng chẳng hạn.