Nhưng chưa viết nốt đoạn đời này thì chưa thấy tạm trọn vẹn để sẵn sàng chờ cơn gì đó của họ.Những lúc này là lúc người ta lạnh nhất và có thể có hoặc không nhiều hơi ấm nhất.Nhưng họ không nhận ra để vượt qua hoặc lờ đi.Bạn như hiểu rất rõ mấy dòng chữ ấy.Qua bao nhiêu mệt mỏi, đây là lúc để nghỉ ngơi.Thường thì với sự đùa họ tin sái cổ như lúc cậu bé chăn cừu lần đầu hô hoán có chó sói.Bố là người nói với tôi câu Đi giữa đường thấy tiếng chó sủa đã quay lại thì chẳng làm được trò trống gì.Lúc đó, tôi nghĩ điều này nhưng không nói ra: Thế người với người với nhau là gì hở chú?.Hạnh phúc với mỗi lần lấy can đảm mượn đồ dùng học tập của nàng.Trên đường về, bác tôi bảo: Đấy, con thấy không.