Tôi: - "Thưa không ạ, chính tôi phải xin lỗi bà chứ.Cách đây hai mươi lăm thế kỷ.Hai mươi sáu tiệm, cao lâu hợp lại thành công ty đó và cùng theo một chính sách đặc biệt, lấy "danh dự" làm trọng.Và bây giờ, tôi xin dặn bạn điều này.Mới rồi bà có viết một bức thư cho tôi; bữa nay tôi xin cám ơn bà".Cái thời đó, bao giờ anh cũng thắng trong các cuộc tranh biện.Nếu một người đối với bạn chỉ có lòng thù và ác cảm, thì có dùng đủ các lý luận, bạn cũng không thể nào dẫn dụ người đó theo quan điểm của bạn được.Và tôi thấy rõ ràng những hội đó là cái "nghiện" của ông, là lẽ sống của đời ông.Là vì ông đã kinh nghiệm rằng những lời nghiêm trách không có một ích lợi nào cả.Tôi không có gì để chữa lỗi hết.