Tôi định kêu to hơn, lại thôi.Hai khoang thiện, ác.Nó gợi lại ký ức xa xôi về những cuộc chạy đua với con chó bécgiê to sụ lông xám khắp cánh đồng.Trong Tuổi thơ dữ dội? Không hẳn.Mà này, mấy giờ rồi còn tưởng tượng! Mày đang mất cái giấc mơ.Dù không phải lúc nào cũng khổ đau.Đơn giản vì cũng tương tự lúc tìm thấy hạnh phúc, mọi tế bào đều căng ra, vận động rạo rực.Đơn giản hơn, như hạt bụi bay khắp nhân gian, thành cái gì đó, rồi trở về với cát bụi, rồi lại thành hình, rồi lại tìm về chốn cũ… Nhưng mà trong cuộc phiêu lưu của nó, nó không đơn thuần gói gọn trong hai điều sinh-tử.Các cậu không cảm ơn, các cậu lại đấu tranh vì các cậu thích thế.Họ sẽ chọn một thế giới hòa bình chứ, tất nhiên.