Chỉ còn một thông tin quan trọng nữa thôi và tớ biết mình có thể nói luôn lúc này.Khi trở về văn phòng, anh lại tiếp tục viết lên tấm bảng trắng dòng chữ sau:Đây là bước sẽ giúp cậu tin chắc rằng công việc đang được triển khai đúng hướng.Chẳng lẽ điều này đúng như vậy sao? Chẳng lẽ sau biết bao nỗ lực dặn dò thật rõ ràng, cụ thể khi giao việc cho nhân viên, anh lại thất bại bởi chi tiết quan trọng này? Trong chốc lát, anh thoáng cảm thấy khó chịu với chính mình nhưng rồi lại nhanh chóng cảm thấy thoải mái hơn.Anh bắt đầu có cảm giác như đang đứng trước tòa và bản thân anh không thích tình cảnh này chút nào.Cậu là người có kinh nghiệm trong chuyện này, cậu có thể giúp tớ không?Một lần nữa, James lại bước đến bên chiếc bảng trắng.- Thôi cậu khỏi ngồi, tôi chỉ nói nhanh thôi.Vọng lại ngoài cửa là tiếng cười đùa của các nhân viên, họ cũng rất vui vì đã giải quyết hết công việc trong tuần và nhất là sắp được nghỉ cuối tuần.Thế mà anh chỉ tập trung vào việc hướng dẫn công việc sao cho rõ ràng và chính xác, đến nỗi quên cả dặn dò nhân viên về thời hạn hoàn thành công việc.
