Thế nhưng, đây là một ảo tưởng.Nó hoàn toàn tự động, hoàn toàn bất thức.Như tôi nói, trước tiên hãy thực hành đối với những sự việc không đáng kể, như tiếng còi ô tô, tiếng chó sủa, tiếng trẻ con gào thét, nạn ách tắc giao thông chẳng hạn.Bằng cách này, một khoảng không gian trong trẻo và tĩnh lặng của ý thức thuần túy sẽ xuất hiện – sự thấu hiểu, nhân chứng thầm lặng, chủ thể quan sát sẽ xuất hiện.Vì vậy, đừng dùng cái quầng đau khổ để đem lại cho bạn định kiến về nhân thân của mình.Hãy tri cảm các khoảng hở ấy.Hậu quả là các đối cực cung cấp năng lượng lẫn cho nhau.Dường như ông ngụ ý rằng cái “không” hay cái “vô” không phải chỉ là cái không một vật, rằng trong đó còn có một tính chất huyền bí nào đó.Có lẽ bạn sẽ mãi mãi chờ đợi đó.Khi bạn thấy thương xót cho bản thân, đó chính là bi kịch.