Nhưng nhất cử có thể lưỡng tiện thì sao bạn không tập trung vào cái gì hữu ích? Chẳng hạn - đây chỉ là một thí dụ thôi -chẳng hạn tập trung tư tưởng vào một chương của Marc Aurele hay Epictete (hai triết gia La Mã thời cổ đại).Quyết tâm ngừng công việc lại để tránh cái nguy đó, là một giải pháp vô ích.Chắc chắn là như thế sẽ có lợi.Bạn phải dùng thời gian đó để tạo sức khoẻ, lạc thú, tiền bạc, danh vọng và tu luyện tâm hồn.Tất cả các hiền nhân của mọi thời đều đồng ý về chỗ đó.Y có thể chết trôi trước khi tới cảng Said; y có thể bỏ mạng một cách không vẻ vang chút nào trên bờ Hồng hải; ý muốn của y có thể không bao giờ thực hiện được.Sau nầy, có dịp, tôi sẽ nói về văn chương.Nguyên nhân mối nguy đó là tại ta ráng làm nhiều quá, và chỉ có một cách tránh nó là lập lại chương trình, làm bơn bớt đi những cái nghề, càng học, càng ham, và có những kẻ thích hăm hở gắng sức tới nỗi luôn luôn như không kịp thở.trong chương trước, tôi đã kể tên Marc Aurele và Epictete.Vậy đợi tới tuần sau hoặc ngày mai là việc không lợi gì cả.
