Sợ bị người khác phê phán và chỉ trích.Không có phẩm chất này, người lãnh đạo sẽ không được nhân viên tôn trọng và không có quyền chỉ đạo người khác.Nhưng thực tế hoàn toàn ngược lại.Mỗi một người trong số chúng ta đã nhận được không biết bao nhiêu món quà không mất tiền này! Và họ hàng nữa chứ (đặc biệt là những người gần gũi nhất)! Tôi cho rằng những cha mẹ nào dùng phê phán để nuôi dạy con cái và tạo ra cho con mình mặc cảm kém giá trị đội lốt người, phải liệt vào hàng tội phạm (bởi vì đây là loại tội ác xấu xa nhất!).Cần phải làm gì? Phải nhắm mắt và định thật lâu trong nhận thức chính xác số tiền cho đến khi chúng hiện ra thật sự trước mắt bạn.Nói chung, loài người chia làm hai loại.Ai hiểu được sức mạnh kỳ lạ này, biết cách phát triển và hoàn thiện nó, sẽ chiếm được ưu thế rất lớn so với những người khác.Hai là, khi trong nhận thức có những tình cảm tiêu cực thì bản thân con người cũng bị lây xấu, những người khác tự nhiên cảm thấy xa lánh anh ta, và có khi còn có thái độ thù địch.Có lỗ hổng trong trình độ.Số người này có lẽ cũng nhiều, nhưng họ không bao giờ muốn phô bày ra ngoài sự sụp đổ của đời mình.