Sự bạo hành sẽ không thể xảy ra nếu không có trạng thái mê muội sâu sắc.Bao lâu còn hữu thức tiếp xúc với cơ thể nội tại của mình, bấy lâu bạn còn giống như một cội cây cắm rễ thật sâu vào lòng đất, hay như một tòa nhà có nền móng sâu và vững chắc.Nếu bạn thấy dễ quán tưởng, hãy nhắm mắt lại hình dung chính bạn đang được bao phủ bởi ánh sáng hay ngâm mình trong chất phát sáng – trong biển ý thức.Cái bạn gọi là “cuộc sống” đúng ra phải gọi là “hoàn cảnh sống” của bạn.Thân xác và sự chết đều thuộc về cùng một ảo tưởng do kiểu ý thức vị ngã tạo ra.Rồi tâm trí mới ban tặng hình hài cho thôi thúc hay nhận thức sáng tạo.Khi bạn bắt đầu giải trừ sự đồng hóa và trở thành chủ thể quan sát, thì cái quầng chứa nhóm đau khổ sẽ còn tiếp tục hoạt động một thời gian nữa và sẽ ra sức đánh lừa bạn đồng hóa với nó trở lại.Sự bất hạnh cùng cực có thể là nhân tố thức tỉnh thật tuyệt vời.Tôi thấy bạn đang chờ một lời giải thích.Hãy để cho nó trở thành sự hồi sinh, sự phục sinh của bạn.