Tôi vừa tắm xong, đội một chiếc mũ lưỡi trai, xuống ngồi bàn uống nước.Bạn định ăn sáng nhưng không có cảm giác đói.Gió thốc vào đầu tôi buốt lịm.Nhưng càng lớn, tôi càng dốt.Trước đây tôi sợ sự ra đi của mình làm họ đau đớn, hoảng loạn.Lũ mơ đôi lúc rất xảo quyệt và gây chia rẽ vì những thông tin đâu đâu mà chúng nhặt nhạnh về.Chỉ vòng vo luẩn quẩn thế thôi, là đời.Thưa chú, tôi không phải là đứa để chú đối xử như một con chó.Đó gọi là biết chơi.Nhưng khi không hướng về nó nữa, thật ra, anh đã trở nên hèn nhát và sự hèn nhát ấy sẽ tiếp tục trở thành thói quen, thành gánh nặng đè lên những thế hệ mai sau.