Nhà văn vội vàng quệt nước mắt.Về quan niệm sống cũng như hưởng thụ.Ôi, thói quen của con người.Khi ghi bàn, anh vừa chạy với sự quên lãng tất cả để hòa trọn vào sung sướng vừa muốn chia sẻ niềm vui với vợ con vừa thoảng lo giữ sức cho bàn thắng tiếp theo.Nhà văn ngoan ngoãn nghe lời.Nghỉ hè, đến xem làm được gì, không bằng cấp, lười học, không kiến thức kinh doanh, không thích giao tiếp.Khoảng giữa bồn hoa và bà già thùng rác là vỉa hè.Và có thể kiếm ra tiền từ công việc ấy.Tóm lại là không được bi quan.Cũng rất không thích những người ngộ nhận bông lơn thành hằn học.