Tôi sẽ nói tôi là một nhà thơ lớn và hiền lành.Dù không phân biệt rành mạch được tiếng nào là của chim trên cây ngoài trời và chim trong lồng.Những thứ chưa đến ấy đem lại biết bao nhiêu khoái cảm.Cố tiếp thu để làm tốt hơn.Kẻ biết dung hòa là kẻ được chọn lọc sau đào thải nghiệt ngã của tự nhiên và xã hội.Ngheo! Ngheo! Họ đang gọi con mèo, dưới tầng.Và cứ thế cuốn đời người, cuốn đời những thế hệ tiếp theo vào những mớ rối ấy.Ta khát, ta muốn uống cạn sự lương thiện trong con người mình để có thể phá phách.Mẹ: Cháu ở dưới này có ngoan không bác? Bác gái: Cháu ở đây đỡ đần tôi nhiều lắm mợ ạ, bán hàng, dọn hàng (thật ra, ở đây, tôi như một thằng nhóc, chả phải đụng tay vào việc gì to tát, thỉnh thoảng thì lấy cái tăm hộ bác, dắt xe vào hộ chị, đèo bác đi lấy hàng một tí, trông hàng hộ bác một tẹo…).Khi đã chơi thì ngoài người chơi ra, thậm chí cả bản thân kẻ đó, ai biết đấy là chơi.