Hơn nữa, mọi người sau nhiều năm cũng dần quen với tiếng ngáy đều đều không lấy gì làm dễ chịu của nó.Rồi một ngày kia, cậu ấy sẽ cảm thấy cần bất bình.Dù chỉ là một nhân vật.Ban đầu, sức mạnh, khao khát tuổi trẻ khiến bạn không dung hòa được.Ông ta đốt vì chúng bổ ích.Đốt xong thấy người hơi nhẹ.Là người làm bạn mệt nhất nhưng cũng là người bạn muốn thôi mệt nhất.Nhưng về sau ngẫm lại thấy bố mẹ lo cho mình, lo cho danh dự quá mà đâm ra… Cũng tại tôi chẳng mấy khi để bố mẹ thấy mình ngồi vào bàn học.Bố tôi tốt, hy sinh cho gia đình nhưng có điểm giống ông nội tôi là gần như không bao giờ tâm sự với con cái, không bao giờ nói chuyện sinh lí sinh liếc.Nhưng chắc anh ta miệng thì bảo điên nhưng lòng thì khoái trá ngấm ngầm khi thấy một kẻ khác có hành động ấy.
